CHÙM THƠ CỦA TÁC GIẢ VÂN PHI

CHÙM THƠ CỦA TÁC GIẢ VÂN PHI

Nhà thơ Vân Phi không cố chạy theo các trào lưu cách tân để làm mới thơ mình, anh cứ để cảm xúc tự nhiên tràn lên con chữ, khi thì anh chọn thể thơ lục bát, khi thì thể do… Thơ anh cứ thế thấm vào lòng người đọc bằng cái tình, cái băn khoăn, trăn trở về thời cuộc và bàng bạc nỗi cô đơn của kẻ lữ hành… Văn+ xin giới thiệu chùm thơ của Nhà thơ Vân Phi gửi về cộng tác dưới đây, mời quý vị cùng thưởng thức.

 

NGỒI LẠI…

 

đừng gọi nữa, mưa chiều ngút ngái

ta quá giang năm tháng đến đây rồi

gặp người bạn,

đã lâu

lâu quá

ơ! ta à!

là ta đấy thôi!

 

ngồi một chút,

rồi mình đi đâu nhỉ?

 

đi đâu đi,

đừng mua vé khứ hồi…

 

ta ngồi lại với ta thêm chút nữa

nghe giọng mình

khản đặc phía khơi vơi…

 

 

TỪ NƠI ẤY MẸ NẰM

 

khi đêm rót vào họng ký ức những giằng dưa

trước cánh đồng sám hối, lũ sẻ nâu thôi lang thang trên những luống cày góa bụa

mùa thu vừa chớm ngọn gió sắc lẹm

lành lạnh cứa vào mái rạ

cha thổi ngọn lửa hồng nung nẩy phía sau chái bếp

bóng vách liêu xiêu

 

con về làng cũ, lững thững bóng chiều hằn lên đuôi mắt

phía con đường mài nhẵn dấu xe

tìm đâu bàn chân mẹ vẹt mòn ngõ cũ

khói hương phía cuối đồng làng

ở nơi ấy mẹ nằm…

 

ngày mẹ đi, cháu nội của mẹ mới tuổi lên hai

hấp háy nhìn làn hương cay cay nơi viền mắt

ngày mẹ đi, cánh đồng vụ gặt

dấu chân mẹ trên bờ mương ngày cũ còn kia lam lũ một đời

ngày mẹ đi, con thấm thía hai chữ mồ côi

nghe thắt lại câu ca dao đất đồng mùa nẩy hạt

quang gánh cuộc đời mẹ bỏ lại phía xa xanh

câu kinh lặng phía cuối ngày

cánh đồng mồ côi dáng mẹ

 

con về lại nhà mình, vun tròn gốc điệp

nhặt vỏ me khô hun đốt bóng ngày

sợi khói chảy qua những đốt ngón tay

loang miền ký ức

tiếng cha khản ấm

mấy hôm ba đợi tụi con về

dời dợi mắt trông

xào xạc ngọn tre khua vào hoang vắng

nghe cay cay từ phía mẹ nằm…

 

lũ chúng con xa quê

có lúc bẵng quên mùi phèn đất

giấc mơ thị thành đè lên phận người viên chức

nghe tự phía lòng mình lạc lõng, nhiều khi…

 

từ phía ấy mẹ nằm,

con về cúi lạy

về nhà mình cời bếp lửa ấm gan bàn tay

xới bữa cơm cùng cha bên ly rượu gạo

nghe từ tâm bông lúa quê nhà

chén cơm mẹ còn đó

lời dặn dò nghĩa nhân còn đó

tự phía ấy cánh đồng

ấm một làn hương…

 

 

GIẤC CỔ TỰ

(viết dưới chân Thập Tháp)

 

Tiếng chuông cổ tự

ba trăm năm cuộc người

từ phía nào nghe thời gian rong rêu tường đỏ

 

Người quét lá sân chùa

người thiền định dưới gốc bồ đề

nghe tiếng gió vỗ vào cổ mộ

thầm thĩ lời kinh

 

Tháng mười hai se sẽ

sen nở nghịch mùa

ngấn nước thẫm xanh vết bùn cuống rạ

 

Mùa nổi nênh

lòng ai thành lập thể

cỏ ngụ dưới sân chùa đếm nhịp trần ai

 

Chiều nào tiếng chuông cổ tự

vọng vào tháp cổ

người đếm một, hai đôi bước chân mình

người đàn ông già ngả lưng trên ghế đá

chiếc xe kẹo kéo tụng niệm bóng chiều phía những câu kinh

 

Tiếng chuông cổ tự

ba trăm năm cuộc người

bỗng vụt qua như tiếng lá rơi trên nền gạch thẫm

 

Ngàn năm mây trắng vẫn bay

đền đài nào lặng dưới đất sâu nghe loài côn trùng trẩy hội

ai đâu bắt gió trời giãn cách

chỉ có cái cúi đầu từ tâm nơi cửa Phật

ngả về đất từ bi…

 

Ghi chú: Thập Tháp là ngôi cổ tự hơn 300 năm ở Bình Định

 

MẮT HỒ

 

Dấu tích nào thung lũng

chiều rót đầy những vệt vắng xa

dấu chân giẫm vào lá mục

 

Đâu rồi phẳng lặng gương soi

ai khua bóng nước

sóng hồ rẽ ngực trời vời vợi đường biên

ngọn nguồn chảy vào trăm năm hay trăm năm chảy ngược

 

Nơi đây gã du tử câu cá mùa thu

thung lũng Công bầy chim tìm về hò hẹn

tiều phu chẳng buồn đốn củi

lá xanh là của mây trời

mắt hồ, ánh trăng soi

 

Đâu rồi thung xanh

đàn chim tao tác

ai thả về những dọc ngang toan tính

bụi mù mắt sóng hoang vu

 

Những loang lổ lớn lên từ sự nhân danh

vẹt mòn cội đất

ngõ hạnh nào phía ấy mùa thu

 

Một đêm trăng về phố thị

soi đáy nước buồn

dấu tích nào ngun ngút bờ xưa

lòng ai thành áp thấp

 

Giọt giọt mơ hồ

cơn cớ mùa thu…

 

 

GỐM LƯU LẠC

 

từ vùng Gò Sành

lửa quánh lên men đỏ

thứ men đã chảy theo điệu Chaligia

đã ủ vào ấu thơ ta câu chuyện đàn gà vàng đi nhặt thóc

mảnh sành đỏ rọc

lỉnh kỉnh quanh nhà

bao năm đi qua…

 

bóng người chuốt gốm ngã theo những vòng xoay

rịn đỏ đôi tay

kẻ đứng người ngồi nhịp nào thoăn thoắt

sáu thế kỷ, ký ức nào lưu đày trong lòng đất

tấm bia chứng tích lỗ chỗ vết thời gian

giàn mướp giàn bầu hoa nở trên miền cố thổ

 

ở đây lưu dấu người xưa

một vùng gốm cổ

đêm đêm nghe lửa áp vào thớ đất

người rượu say ê a câu hát

người kể chuyện gánh nước Côn giang

người thủ thỉ chuyện vua Chế Mân đánh đuổi Mông Nguyên

ơi hỡi anh hùng sao si tình quá đỗi

chén rượu Huyền Trân biệt bãi nghìn trùng

 

gốm lưu lạc

mang dòng nước xứ Đồ Bàn

mang ngọn lửa nung đỏ góc trời Chiêm tự

mang dáng dấp người xưa sau lũy tre làng

vùi mình hun hút biển sâu

cô đơn nơi bảo tàng ngoại quốc

 

chỉ có cao xanh vòi vọi lưu dòng ký ức

chút cũ xưa ở chốn quê nhà…

 

VÂN PHI

CATEGORIES
Share This

COMMENTS

Wordpress (0)