CHÙM THƠ CỦA TÁC GIẢ LÊ VI THỦY
NGÀY HẠT MẦM TỎA HƯƠNG
Trên con đường hoàng hôn cỏ úa
Nơi bầu trời sa mây sau ô cửa nhỏ
Có người đang thổn thức
Cho số phận đàn bà
Một chút cả tin
Một phút bốc đồng
Níu giữ & thù hận
Rải những cánh hoa cô đơn trong bóng tối
Theo từng nhịp đập
Ngày con đến sau bao nhiêu cô đơn tủi hờn của mẹ
Đôi cánh thiên thần mở
À ơi trắng muốt
Tiếng con cười khanh khách
Sẽ không còn nước mắt hận thù con nhé
Bên kia đồi chỉ có những bài thơ
Và mẹ sẽ hát trên những ngọn thép gai
Tiếng bom đạn ngày xưa an nhiên vào giấc ngủ
Con sẽ đến không phải từ trong giấc mơ
Nhen hạt mầm bay lên từ cánh gió
Con đã khóc khi tiếng nấc chào đời
Mẹ hạnh phúc quên những âu lo
Những nhọc nhằn mang tên quá khứ
Rồi ngày mai khi con lớn lên
Chỉ có nụ cười
Chỉ có yêu thương
Chỉ có hạnh phúc giăng tràn khóe mắt
Cảm ơn con đã đến bên mẹ
Ngày mặt trời
Ngày hạt mần tỏa hương
CÁNH TAY VỚI
người đàn bà thôi khóc
sau những đêm không ngủ
chiếc khăn mùa xuân phủ vội trên cánh hồng gai nhàu nát
bước chân gác xép bám bụi
con mèo lười biếng nằm cong queo góc tủ
căn phòng quấn đơn lạnh
cơn mơ hình oval
cơn mơ hình vòm
cơn mơ cong cớn
người đàn bà
thôi gọi tên những cơn mơ
thôi quẫy đạp điên cuồng trong mơ
những cơn khát
buốt
tiếng chim khuya vẫn lượn vòng trên mái
ngoài khung cửa
những con người rũ rượi
xoáy vào nhau đốm đèn dầu leo lét
cơn gió nồm tháng ba
gió vẫn thổi
cánh váy đi ngược phía trời sáng
câu kinh nguyện bật khóc
cho khúc ngoặt hẻm tối
người đàn bà lặng lẽ thay tã cho con
loảng xoảng rơi vỡ từ đáy mắt
cửa sổ đêm quên đóng
một cánh tay với
sau những số phận đàn bà.
L.V.T