CHÙM THƠ CỦA TÁC GIẢ ĐẶNG VĂN HÙNG
ĐỌC THƠ
giá mà Szymborska biết được
ở nơi xa xôi
ai đó đang đọc thơ mình
chỉ một bài thơ
đủ để bàn tay
mở ra cánh cửa
và khép lại một cánh cửa
nhưng có lẽ
bà ấy không cần biết
như cách bà ấy đã lắng nghe
đá vang lên trong mình
và đá, có lẽ
cũng không cần biết
niềm vui, nỗi buồn của ai
kể cả, khi ánh sáng
đang lấp lánh trên đá
GIỌT
tôi đã vẽ bức tranh
quán thế âm
cầm bình ngọc
và dán lên bức tường
trên đầu
tôi đã thấy trong mơ
từ chiếc lá
một giọt rơi xuống
nghe tôi kể
người lớn vui
còn tôi
thấy hãi hùng
vì cái lạnh của nó
QUA ĐÈO BẢO LỘC
sương dần tan
một thế giới mở ra
dường như mọi thứ vẫn còn ngủ
mái nhà, đồng cỏ và núi đồi
riêng dòng suối
đã thức dậy
có vẻ, còn nhung nhớ giấc mộng
nên lẩm bẩm vài âm vang
tan biến trong sương
ĐẶNG VĂN HÙNG
CATEGORIES Thơ