CHÙM THƠ CỦA PHÙNG HƯƠNG LY
NGƯỜI CANH NƯƠNG
Những ngón tay nóng rẫy
con đường đi ra từ dấu chỉ ráp thô
người canh nương nhóm lên bóng tối
xù xì phiến đá
đào nở hoa trên áo bông chần gài khuy ẩn
lúc này là ấm nước sôi
là sương hay mây trôi
ngang qua cuộc gạn lọc mình
dấu chỉ tay hằn rõ hơn
về những bắp chân căng nắng
trùng trùng vượt sông núi
xanh thẳm khôn nguôi
những câu chuyện được rót ra
từ chiếc bi đông đã rỉ
tiếng nước sôi như ai huýt sáo
vọng dài
ta nói gì với nhau núi rừng đều nghe được
người canh nương canh bóng mình hành quân cùng đồng đội
rót trà đợi những râm ran…
*
CHĂN TRÂU
Bầy trâu gặm nắng chiều
In bóng những thân hình kềnh càng
Góc núi bốn mùa vang tiếng mõ khua
Hôm nay trâu lạc rừng xa
Chân người hóa gió
Gọi trâu len lỏi tầng tầng phiến lá
Trên lớp lá hoai mục
Những con vắt uốn mình múa điệu rừng xanh
Hoa chuối đỏ thắp từng đốm lửa
Người đi chân cứng đá mềm
Cây trám cổ thụ quả rụng sau lưng
Nhưng bóng đêm đang sầm sập tới
Đeo nải bên hông mồ hôi ướt đẫm
Trâu ơi trâu lạc chốn nào?
Những chú trâu mê mải gặm măng tươi
Chúng hối lỗi ngước nhìn về phía chủ
Trên lối mòn đi về bản nhỏ
Người vừa đi vừa đếm sao rơi.
*
THỔ SƠN *
Chim yến không nói với tôi rằng chúng mất bao nhiêu lâu để xây thành tổ
trong ngôi nhà kín gió
Con suối không nói với tôi có bao nhiêu hòn đá
bấy nhiêu dòng trong đục tưới mát bình minh
Hàng dừa im lặng xanh nhớ những đứa con mình
mùi hương không nói với tôi khu vườn bao nhiêu trái hạnh
Người đàn bà nhìn xa xăm
không nói với tôi sao lại quên chải tóc
Cánh đồng không nói với tôi có bao nhiêu bông lúa
nhả sương đêm vào ban mai
bầy chim thơm thơm tiếng hót
Con đường không nói với tôi về những bàn chân xuôi ngược
đôi giày dấp dính bùn nâu
Người con gái không nói điều gì trước quân thù bủa vây
miên man dòng suối…
Thổ Sơn!
chúng ta cúi đầu
làn khói chầm chậm bay về phía núi
tôi không dám đếm những họ tên khắc trên bia đá
sợ không đi hết nỗi ám ảnh lúc này
còn bao nhiêu cái tên nữa lẫn vào cỏ cây
lẫn vào những hòn đá mồ côi thinh lặng
Chim yến vẫn ngày đêm hết mình nhả từng sợi huyết
không chút do dự thiệt hơn
lòng dừa làm giếng nước trong
cho chị gội đầu bốn mùa thơm ngát
dòng suối tắm trăng hòn cuội trắng
biển hát gì dưới chân núi lao xao
không ai nói với nhau
đêm nhìn tôi nhìn tôi không ngủ được
Làm sao đếm được bước chân trên con đường
làm sao đếm được bao nhiêu bông lúa lên hương
làm sao đếm được nhiêu người đã để lại máu xương
cho đất lành cây xanh
cho bình yên chim hót
Thổ Sơn
ai vừa nói trong nước mắt
mây bay xao động Hang Hòn…
* Xã Thổ Sơn, huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang, nơi yên nghỉ của anh hùng liệt sĩ Phan Thị Ràng (chị Sứ).
PHÙNG HƯƠNG LY