
Chùm tác phẩm của Đoàn Trí Nhân: Mặt nạ – Chân – lạc – sơ nguyên
Đoàn Trí Nhân (bút danh Cramoire Hotaru) là sinh viên năm nhất Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, ĐHQG‑HCM, bắt đầu sáng tác từ lớp 6; từng đoạt Giải Nhì hạng mục thơ (Văn học trẻ ĐHQG mùa 1, 2022) với tác phẩm “Đã nở rộ rồi…” và Giải Khuyến khích cuộc thi Nguyên Xuân VIII (2024) với “Xuân không gọi—”. Độc giả có thể theo dõi các sáng tác của Đoàn Trí Nhân trên blog: http://domdomnghethuat.wordpress.com.
Văn+ xin trân trọng giới thiệu tới các bạn chùm 4 tác phẩm của Đoàn Trí Nhân trong hơn 21 tác phẩm Nhân gửi về Văn+. Sẽ cần thiết phải có một tuyển tập để giới thiệu toàn bộ các tác phẩm của Nhân trong một diễn trình hơn là cắt rời ra như chúng tôi đang làm bởi giới hạn của mình. Hơn 30 trang bản thảo Nhân gửi tới bao gồm thơ, tản văn, các tác phẩm thị giác… là một quá trình thực hành “làm” ngôn từ đầy nghiêm túc và say mê, là những nỗ lực khám phá tới tận cùng cái ngưỡng của biểu đạt. Mời độc giả cùng thưởng thức và tiếp tục theo dõi hành trình viết của Nhân.
Thơ: ]Mặt nạ[
Đường bắt đầu vui
Phố bắt đầu cười
Ta bắt đầu nhau
*
Một mặt nạ rơi
Hai cúi đầu nhìn
Ai bắt đầu ai
*
người trên sân khấu
vở kịch buông tuồng
mặt nạ hề vẫn tuôn buồn
phấn son in môi và
tiếng ca in ghế ngồi và
phù vân in gạch đá
người qua đường
đeo mặt nạ người qua đường
bàn tay đeo mặt nạ thời gian
anh và em ẩn mình dưới im lặng
ánh đèn rọi và người ta thấy
nước mắt là mặt nạ nỗi đau
nụ hôn là mặt nạ tình ái
ta chạm vào thế giới nhau qua
cái nhìn – lớp điểm trang, cùng
nghiêng ngả điệu kịch – bắt đầu nhau
*
khi chàng Hamlet đi vào mắt một diễn viên trẻ
hắn đeo lên chiếc mặt nạ
hắn hô to trước cả sân khấu:
“Hãy để Hamlet thật hơn chính Hamlet!”
và sau đó đập vỡ chiếc mặt nạ, đập vỡ chiếc mặt nạ, đập
vỡ một cái gì chưa từng lành lặn
cả sàn diễn nhận ra sự diễn
Em nhận ra ]Anh[
*
bài thơ tôi viết
giả mạo tôi
tình yêu tôi biết
giả mạo người
*
chúng ta là giả mạo trong nhau
|
và
|
lịch sử lặp lại
“Hãy để ngôn ngữ thật hơn chính ngôn ngữ!”
|
tôi ]giả mạo[ tôi
|
|
|
| dưới hình hài là trái tim
| dưới màu da là nguyên tử
| dưới giới tính là sinh mệnh
| dưới chủng tộc là chúng sinh
|
|
|
như những diễn ngôn quyền lực
họ nhân danh một tính trạng
để giết chết một tính trạng khác
những cuộc chiến mạo danh
*
Người ta buộc sống trong những lớp mặt nạ
Có gì là không giả mạo nhau
Và khi ánh đèn nhường chỗ bóng tối
Tôi vẫn hôn mặc người là ai
*
Sân khấu vẫn tiếp tục
Chiếc mặt nạ anh rơi
Một hình hài thực
Giả mạo anh rồi
Thơ: Chân
Nắng rơi một gợn non xanh.
Xa xăm rớt cặn thiên thanh cuối trời.
Bóng đen rung rụng trên đồi.
Đôi ngươi lưng lửng một hơi thở buồn.
Hoa bay có tiếc mùi hương?
Còn tôi có tiếc yêu thương cho đời?
Hoa nằm trên đất thảnh thơi,
Thì thôi tôi cũng nghỉ ngơi tiếng cười.
chân mây che dấu chân người
chân hoa thăm thẳm sau chân nắng vàng
chân cỏ phủ kín chân đồi
chân tôi khép một chân trời nhân sinh
Tác phẩm: lạc.
mi nhớ ngày hoen đưa tiễn sương
áo đông kín nửa khói kim cương
phù du em trữ tôi tro cốt
rỉ xuân ứ cặn nắp nghê thường
em cạo màu phố viễn ly xanh
trên rêu du tử điên một vành
ai tức tưởi ai ngạo nhân thế
niềm đau án ngữ miểng thương thành
tôi kiếm hư vang trắng nửa trời
đèn ảo vọng mạ nửa tường vôi
dư tẫn rưới mùa vàng cánh bướm
ta có lạc nhau trong mắt người?
ai khóc ai cười ai mến ai
dương gian tẩm liệm khoé hương cài
triều hôn đốt mịn mây kiếp trước
tay níu tay lìa quy khứ lai.
Tác phẩm: sơ nguyên 
Đoàn Trí Nhân.