CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
Khu vườn ký ức
Như bông hoa héo khô dần
rồi một ngày người rụng vào lòng đất
đêm thêm một vì sao
Chữ nghĩa dắt tôi đi
xa hơn khu vườn của nội
sao chưa đến được chân trời
Tôi là chú dế hát đêm
mà ánh trăng thì lạnh
khuya khoắt nào đánh cắp bài ca
Ai về khu vườn của nội
cho tôi thăm lại luống cà
và bông hoa chưa bao giờ kết trái.
***
Dần sáng
Tiếng gọi loang đồng ruộng
làm giật mình bóng đêm
người đi soi trở về
men theo những tờ mờ sót lại
Nhà ai thổi cơm sớm
gạo đổ vào nồi để lại tiếng vang
nuôi nhau qua ngày giáp hạt
Mẹ dặn đừng đáp lại
văng vẳng ai gọi mình
triền mê ta thầm vụng
rạc giấc dài chưa tỏ nguồn cơn
Ta đã khác mà giọng người còn biếc
ban mai rạn những cơ hồ
Người vợ mặc lại áo
hai vạt khép bóng đêm
đôi vầng sáng lay say thầm tỏa
Sung một đời buông quả
không chạm nổi đáy ao.
***
Làng đồi
Ngày xa vợi
người như nắng hừng lên điều gì
cây rùng mình trút lá vào mơ
Mơ thấy mùa quả vắng
sào tre khua chân mây
rơi tiếng cười bầy trẻ
Núi đồi kề nhau vẫn lẻ
đỉnh cao nào có thể chạm nhau
mây trắng phau một nỗi
Những thôi đường nắng dội
mình ngả vào bóng nhau
cây ngả vào bóng nắng
bóng làng ngả về đâu
Em gái đi hái rau
dại găm hồn chớm nở
tức ngực đồi xa.
N.T.K.N