CHÙM THƠ CỦA TÁC GIẢ NAM THI
1. PHONG PHANH
Lời đề từ: thơ cho người đàn bà lỡ buồn từ thủa lên ba
Thủa lên ba
em buồn tuổi rạ cuối chiều
Thủa lên năm
em nằm trên đồng xác sao
Những thủa chìm giữa chiêm bao
em lùa tuổi nắng như thùa tuổi trăng
lên mười em sẽ nhuộm răng
nhuộm màu sương sớm đẫm bờ môi hoa
Em xin mẹ
thôi đừng ru lũ gà
giọng đắng đàn bà
chồng mẹ cũng không bao giờ trở lại
Lên mười sáu
em vuốt miệng son thơm mùi trầu cau
em thích hôn khi miệng còn nồng màu máu
rỉ đẫm yếm đào
Mai em lên xe hoa
ngày nghiêng mười tám
đám con trai ngồi tiếc ngẩn ngơ
nghĩ về đời mình em cũng tiếc ngẩn ngơ
vì sông em cạn từ ngày cắt rốn
con sông mùa đông
chồng em là cửa biển ngậm ngùi
Từ đó em ngủ vùi tới đêm ba mươi
đêm cười tóc rối
cuối giờ nắng đen
em vén nước mắt lội về tuổi rạ/dạ cuối chiều
bắt đầu một thủa câm
2. Ý THỨC BẢO TÀNG
Ai cũng nên có
ý thức bảo tàng những tan vỡ
để về tham quan
trong một đêm mưa tâm tư
ai cũng nên biết cách
bảo tàng những mảnh vụn
để ngồi lầm lũi gắn ghép
trong một đêm mưa
người xưa
dáng xưa
mặt xưa
chưa quên
trong một đêm mưa
(6/2018)
3. BA LẦN LÁ RỤNG SANG THU
MÙA THU ỐM
Mùa thu hắt một hơi xa
anh nghe tiếng lá
toàn là lá xanh
thu bất thường trong chóng vánh
tim bất thường trong phong phanh
vì người ta cứ đòi thu phải buồn
phải mộng mơ
phải tâm tư
phải trữ tình
nên mùa thu trở mình rực rỡ
dưới chân cây không một mảnh lá vàng
dưới chân trời không một đường nắng nhạt
dưới chân mây không tô viền bàng bạc
dưới chân người thì toàn vụn viển vông
anh hơi mệt
cho anh nằm
giữa đô thị nóng sốt
anh nằm bắt động-mạch-thu đang khóc
nức nở hai-nghìn-mười-chín âm tiều tuỵ
mùa thu ốm
mùa thu ốm rã rời
cũng bởi cưu mang thơ
như người nghệ sĩ vô danh
mang vũ trụ hoang vu sa mạc và cực đoan đêm trắng
xin đừng trách mùa thu sao không đẹp
thu sẽ gục khi đông không kịp tới
mùa thu ốm
mùa thu ốm tơi bời
(7/9/2019)
MÙA THU GIẢ
Em ngồi tựa cửa buông dòng mưa
mười ngón say sưa giữ gìn tiếng hát
giữa mùa hạ dông tố thơm ngát
em có chờ lá rụng anh qua
mắt em dâng đầy một mùa thu giả
anh nằm vào thấy đồng tử nhạt nhoà
tay gió lạnh
hàng cây im tiếng
ve nằm chết trong lác đác lá già
nắng rám tim
anh như thể tháng tám
vừa háo hức và buồn đến cùng lúc
lần đầu gặp đã biết không có hai
anh nhìn em,
em nhìn mùa hạ
bởi mùa hạ cũng biết
những ngày em nắng gắt
em cần một cơn mưa
cho không gian em chuyển mùa trong chốc lát
em nhìn anh,
anh nhìn mùa thu
bởi mùa thu cũng biết
anh u mê khao khát
nguyện nằm mãi trong em
cứ dâng lên, cứ dâng lên đi em
cho thu giả lũ lụt trong vòm mắt
và tiếng nấc đục như giờ nắng tắt
ta nhìn nhau dài tới tận mùa đông
(2020)
MÙA THU NGỦ
Em bước khẽ chứ
kẻo làm thu thức giấc
mùa vẫn ngủ trên sành sứ nâu xanh
từ năm ngoái mùa thu dặn anh
đừng gọi mùa dậy
sẽ buồn nhiều lắm đấy
đừng gọi mùa dậy
ta biết nói gì đây
lời xa vắng treo ráng vàng đầu ô
tần ngần góc phố
trên cành cổ thụ có chiếc lá định rơi
anh giơ tay đỡ mà động viên cho lá
đừng lìa cành,
kẻo làm thu thức giấc
mùa vẫn ngủ trên nước mắt chân mây
chạm đất rồi sẽ buồn nhiều lắm đấy
chẳng thể nói gì đâu
môi khâu kỹ bằng một chiều tơ nắng
sông đắng nhịp cầu
hay em ơi,
hay đừng sang mùa nữa
đừng bước thêm nhịp cọt kẹt nào nữa
cô đọng tại đây thôi
anh và em và mùa thu
trong bất động để ru mùa ngủ mãi
đừng gọi mùa dậy
sẽ buồn nhiều lắm đấy
ta biết nói gì đây
(31/8/2021)
NAM THI