CHÙM THƠ LỤC BÁT CỦA TÁC GIẢ KHÚC HỒNG THIỆN

CHÙM THƠ LỤC BÁT CỦA TÁC GIẢ KHÚC HỒNG THIỆN

À ƠI, CÂU HÁT

 

À ơi, câu hát thuở nào

bà ru bố ngủ lẫn vào giấc trưa

“cái cò đi đón cơn mưa”

dòng sông trong mát như vừa mới thôi

 

Thế mà thoắt đã xa xôi

giờ băng cát-xét hát lời đâu đâu

đê làng, nào thấy bóng trâu

đòng đong, cân cấn, ao sâu có còn?

 

Bước chân nhỏ chạy lon ton

muốn bung ra khỏi khoảnh tròn chung cư

trong veo đôi mắt ngây thơ

ngước lên san sát những bờ tường vôi

 

Nhớ thời bố ngủ trong nôi

bà đưa võng nựng “nắm xôi thằng Bờm”

chưa xa, bà ngủ ổ rơm

cụ đưa võng kể thảo thơm cô Kiều…

 

Biết rằng mất những túp lều

ấm no khấm khá là điều ước mong

chỉ e, con hỏi… cánh đồng?

trả lời có, trả lời không… thế nào!

 

 

MƯA ĐỒNG VĂN

 

Lên đây chẳng bán mua gì

chỉ xanh với núi chỉ ghi với chiều

cứ chầm chậm đá mà yêu

cứ vời vợi gió mà liều bước chân

 

Mưa Đồng Văn chợ tần ngần

tôi ngồi đếm giọt qua dần kẽ tay

vẫn đây chồng ngất ngư say

vẫn kia vợ đợi tháng ngày… còn thương

vẫn Hạnh Phúc một con đường

vẫn huyền thoại đá và sương cuối trời

 

Thôi đừng mưa thôi đừng rơi

đừng nâng chén cạn để rồi long-đen

tỉnh ra phố cổ đã đèn

đá và đá lại coi phên dậu này!

 

 

CHÊNH CHAO TÍCH CHÈO

 

Làng mình vào hội hay chưa,

Để cho Thị Kính bỏ chùa đi xin?

Nô biệt tích, Mầu bặt tin

Trăm năm gửi lại oan khiên với đời

 

Mầu, Nô góc bể chân trời

Chiếu chèo phó mặc mồ côi một thằng

Lênh đênh biết mấy mùa trăng

Thấp cao chân Thị cứ dằng dặc xa

 

Từ đời xưa đến đời ta

Mỗi lần xin lại đi ba bốn vòng

Thế mà thằng bé vẫn không…

Thị Kính vẫn bế trong lòng như xưa

 

Làng mình vào hội hay chưa,

Để cho tôi được lên chùa nhận con!

 

 

MƯA RỬA ĐỀN

 

Mưa rửa đền, mưa thanh tân

ngàn năm Nghĩa Lĩnh còn vần vũ mưa

áo tơi nón lá ngày xưa

vua cùng dân, dân cùng vua cấy cày

 

Mưa rửa đền, mưa bay bay

giọt rơi giếng Ngọc, giọt lầy bến sông

bước chân theo nhịp Trống Đồng

nắm tay nhau múa mừng bông lúa vàng

 

Mưa rửa đền, mưa lan lan

người đi khuất bóng đại ngàn nhớ không

bao dâu bể vẫn chung lòng

“nhiễu điều…” từ buổi long đong đã thề

 

Mưa rửa đền, mưa tái tê

làng lên phố, phố thành quê nhập nhòa

nước non giờ ngớt can qua

giật mình, toàn chuyện trong nhà… mới lo!

 

Xin trời một trận mưa to

xong rồi nắng, xong rồi mơ… rõ ràng

soi vào giọt nước lang thang

thấy cha ông thuở hồng hoang dõi về.

 

 

BẬP BÊNH…

 

Bập bênh ngày lẫn vào đêm

Chang chang bên trắng êm đềm bên đen

 

Bập bênh cả những ngọn đèn

Phía leo lét đỏ phía lèn lẹt xanh

Phía nào cũng rặt mong manh

Nửa quỳ sát đất nửa thành mây cao

 

Phía im lặng phía xôn xao

Quê đủng đỉnh phố ào ào bán mua

Một thôi thanh thản chuông chùa

Lại vang vang tiếng mõ khua trống rền

 

Sống cõi tục thác cõi tiên

Ở lành thì sẽ gặp hiền, chắc không

Bóng cò cặm cụi dưới đồng

Diều hâu đã lượn mấy vòng trời khơi

 

Bập bênh à bập bênh ơi

Buồn vui thì vẫn một đời cập kênh.

 

KHÚC HỒNG THIỆN

CATEGORIES
Share This

COMMENTS

Wordpress (0)