Chùm thơ của Huy Bảo: Từ tháng tư về tháng năm – Hoa – Nhạc buồn – Về người thợ giặt – Ở bên kia

Chùm thơ của Huy Bảo: Từ tháng tư về tháng năm – Hoa – Nhạc buồn – Về người thợ giặt – Ở bên kia

Giới thiệu: Lương Phan Huy Bảo (bút danh Huy Bảo), hai mươi tuổi, hiện đang là sinh viên trường Đại học Luật TP HCM. Huy Bảo đạt giải nhất cuộc thi Văn học trẻ năm 2023 và vừa ra mắt tập thơ đầu tay mang tên Về khái niệm. Ngoài ra Huy Bảo cũng là chủ bút của tạp chí Bất cân xứng và từng tổ chức một vài buổi đọc thơ tại Thành phố Hồ Chí Minh.

Văn+ xin trân trọng giới thiệu tới độc giả chùm thơ mới của Huy Bảo gửi tới cộng tác cho chúng tôi. Độc giả có thể đọc thêm các bài thơ khác của Huy Bảo (Bản đồ – Giã biệt – Thời sự buổi sáng) đã đăng trên Văn+ tại đây . Thay cho lời giới thiệu, xin được trích lại những dòng nhà thơ Đặng Thiên Sơn đã viết về thơ của Huy Bảo: “Đọc thơ Lương Phan Huy Bảo tôi thấu được nỗi buồn phân mảnh của người trẻ hôm nay trước cuộc người đầy những bất an. Ngôn từ cứ thế mà chảy ra từ những suy tư của nhà thơ, khiến ta khó nắm bắt được một cái gì rõ ràng, càng khó tìm thấy một cột neo để thỏa mãn cảm xúc… Có lẽ, đó cũng là tâm tư của nhiều người làm thơ trẻ hôm nay, họ cứ viết mà không quan tâm nhiều đến mô phạm hay một tiêu chí nào cụ thể. Chính điều ấy góp cho thơ Việt đương đại những giọng mới.” 

Từ tháng tư về tháng năm

Còn gì để lại cho tháng tư không

cái chết ở quá xa nhưng con đường để đến còn xa hơn

con đường để đến đầy khoảng trống

 

tôi quay lưng

mong không người bạn nào

nằm trong đám lửa đằng kia

một người lạ rời đi

một bài thơ bị quên

sẽ không ai rơi nước mắt nhỉ

 

hoa của tháng năm đã mọc đâu

nhưng em xỏ chân vào một đôi giày mới

và đẩy cửa

và mang theo dù

dự báo thời tiết tháng năm còn chưa phát sóng

 

trong những ngày như thế này

tôi muốn làm một công dân gương mẫu

uống trà sau giờ làm

thường xuyên mua vé số

đến nhà thờ

đếm những cái lá đang rơi từ cây bằng lăng ngoài công viên

hoặc không làm gì

nhìn thời gian nghỉ lại bên tóc mẹ

 

lửa của tháng tư làm sao lan qua được tháng năm

thứ và ngày thì cứ tuột khỏi kẽ tay

đợi một người từ phi trường

tiễn một người trong ga

tập chửi thề ít đi

và bịt chặt hai tai lại

 

sẽ không đau buồn chứ tháng tư

sẽ không điều gì làm chúng ta ta tuyệt vọng

không cái hố nào được đào sẵn không cọc chà là nào bị chôn xuống

ngoài cửa sổ những người đi qua đại lộ

với một giấc mơ mùa hè trong lồng ngực

mà trôi từ tháng tư về tháng năm.

 

___

Hoa

 

Ở bên kia có hoa không

tôi rất muốn đến

không phải bởi vì tôi thích hoa

mà bởi vì tôi không thể mơ

 

giấc mơ nào cũng dẫn tới tấm bản đồ

tấm bản đồ nào cũng dẫn tới một lối tắt

lối tắt nào cũng dẫn về cái giếng

nơi ai đó đã rơi vào

những người ở lại bịt kín miệng

 

những kẻ hát rong bị cắt lưỡi

lũ mèo đi tìm tận thế của riêng chúng trong bản tin thời sự buổi sáng

sau tin tức thể thao là tin tức giao thông

sau tin tức giao thông là con đường

sau con đường là cột cờ

nơi ai đó đã treo cổ

những người ở lại tẩm xăng xung quanh

 

tôi muốn giọng mình khác đi

tôi muốn giọng mình khác đi

tôi muốn giọng mình khác đi

để hỏi đường đến bên kia

nơi có lẽ sẽ có hoa

và một người bạn cũ đứng đợi

từ đoàn hát rong

với cái lưỡi đã bị cắt.

 

___

Nhạc buồn

 

Hiện thực chỉ là những gì chúng mình không thể nào thoát nổi

và mưa đêm kết cục chỉ là những lưỡi dao rơi

đi qua tháng tám

sáp đèn cầy trong thanh quản

đường đến đám tang cha không một trạm dừng

 

đọc một bài diễn văn không làm đạo đức mày trở nên tốt đẹp

mày chỉ làm bánh xe tàu lửa trật đi

làm con rối

làm cái la bàn đã bị hư

trong hẻm cụt

ngoài công viên

trên bia mộ

một bài diễn văn thì đéo có ích gì

 

chúng mình giấu mặt đi

đừng để mặt trời rọi tới

dưới ánh sáng ngày và cơn co giật triền miên

và ảo mộng và nguyện cầu

về một hòn đảo đá

những người đàn bà không mặt ngàn năm

cõng con mình qua dốc núi

cái đèn cầy đã tắt từ đêm hôm qua

 

hiện thực chỉ là những gì chúng mình không thể nào thoát nổi

còn trái tim muốn được nhảy khỏi ban công

đèn lồng tháng tám treo trong ngày tận thế

không ai tiếc những người trôi

họ chỉ ghét nhạc buồn.

 

___

 

Về người thợ giặt

 

Anh có thể là người thợ giặt

cưới một cô dâu mùa khác

 

nhạc nào nghe buổi sáng

sao mềm ra trí tưởng tượng

những người sống thật mềm

những người đã chết thì mềm không kém

điếu văn mềm và mềm hoa trước ngực

đường đến nhà thờ vào ngày ba tháng sáu

 

thời gian của anh nó vặn vẹo

trong công viên trên mặt trăng

một người muốn ngắm đĩa bay

một người là chong chóng

cô dâu mùa khác của người thợ giặt

treo cổ trong sân chùa ở một nơi xa

 

anh có thể là người thợ giặt

để tang một cô dâu mùa khác

 

buổi sáng nào nghe nhạc

mà thấy năm cũ hiện ra trước mặt

những người sống thật cũ

những người đã chết thì cũ không kém

họ mặc quần áo cũ và mang giày cũ

cần được giặt vào ngày ba tháng sáu

 

thế giới của anh nó méo mó

ở quảng trường trên mặt trăng

một người muốn nhảy ra khỏi mùa hạ

một người là cửa sổ mùa hạ 

cỏ mặt trăng chỉ để lại những vết

chân trần người thợ giặt trong nghĩa trang.

___

Ở bên kia

 

Ước gì những kẻ vô dụng như tôi

có thể khóc cho một ngọn đèn đường sau cơn mưa

em mang một đôi giày sũng nước

cỏ thì ẩm mà bầu trời xa xôi quá

 

ở một công viên nào đó không thuộc về nơi này

chúng ta đã nhảy như ghim vào trái tim nhau những cây đinh rỉ

tháng tám đến cùng những bóng đèn của nó

và ô cửa mở về phía biển

vắt qua xa lộ cuộc đời chúng ta các ảo ảnh

để mang đi đánh cuộc bầu trời

 

mắt thịt tôi thân xác tôi 

em có muốn đem xưng tội trong một bài thơ khác

chong chóng tôi những bến mùa hè bên lề tưởng tượng

em chảy về phía đông xem một ván cờ buồn

 

vậy là tôi đã sống bằng ngọn đèn đường như thế

hoa của nơi này vẫn mọc ở phía bên kia

em đứng một chân ngắm tháng tám lụi tàn

trong lúc mang một đôi giày sũng nước.

 

Huy Bảo.

CATEGORIES
Share This

COMMENTS

Wordpress (0)