
Thơ của Ceramic Rat: Cặn trắng
Văn+ xin trân trọng giới thiệu tới độc giả một bài thơ mà chúng tôi nhận được từ một tác giả mới có bút danh Ceramic Rat. “Cặn trắng” như một lời dẫn để trở về sơ nguyên mộng, một chuyến trở về tròng trành, không dễ dàng nhưng nhất định phải bước lên để tìm lại điều gì đó.
Cặn trắng
đêm tròn giấc xanh lơ
người mơ lưỡi trăng bạc
tằm tơ bốn dây màn
mịn tiếng chuông ngân vang
đầm sen nhuốm màu chàm
.hằng tinh rũ
bột thiên vũ
én cựa mình
đêm lẫy dòng sông.
thuyền mỏng chao mình trên ao gỗ
mền hao mùi đất đầy tuyết sạn
mền ôm ấp hồn lam nhợt nhạt
“chúng tôi phải đi đây” trên đỉnh ngai vàng thượng đế, phát thanh viên phát sóng trực tiếp:
.
đung đưa nệm
sóng sánh giông lấp hố
mỏ lết xanh chui vào tổ sữa
xác sao nằm đó
lách tách ánh dương nhỏ
khăn thiên thạch sao choàng vội đi tìm thiên thạch sao tìm thỏ
ôi-
trước cửa nhà thỏ
mưa lay tôi ngước nhìn đôi mắt máy
diễn viên xiếc lộn nhào
cánh tuốt hàng móng nhọn
ve vuốt.
bột mùn cưa
hạt tóc người xưa
t̶ô̶i̶ ̶k̶h̶ô̶n̶g̶ ̶n̶h̶ớ̶ ̶m̶ì̶n̶h̶ ̶l̶à̶ ̶ai n̶ữ̶a̶
đêm thủng một lỗ khoét rồi
lật ngửa và
đục đến toe toét
khoét đến ói mửa
cứ lật ngửa và khoét rồi gào thét vì cứ khoét cho đến khi
lưới thành phố
vớt mẻ trời
n- nấc
nấc cụt mùa thu
người nồng mùi men đẽo bạc gạo
hạt này có mái, hạt sân thượng phẳng
hạt ngà nở hoa nhài, hạt trắng rụng ban mai
bể nhà trong hũ ngồi im ắng
tôi hỏi nghệ nhân khảm nhà trên rổ gạo:
“căn nhà chúng ta đâu?”
và chúng tôi cùng đúc hình trong giông bão.
nhà hoang màu tuyết loang hoằng viễn
sóng lặng thinh
mắt kính mù vượt biên
.
mỏ lết xanh
ấp sương chết hẻo
hốc lá khô queo.
Ceramic Rat