
THƠ CỦA THỨC THỊNH: rừng thở
Văn+ xin trân trọng giới thiệu tới độc giả một bài thơ của tác giả trẻ Nguyễn Hoàng Nam (sinh năm 2007, bút danh Thức Thịnh) đã gửi cộng tác cho chúng tôi. Đọc “rừng thở” của Nam giống như cùng lúc được được đặt những bước chân khe khẽ trên một thềm lá rộng trong một ngày nắng đẹp.
Mời độc giả đọc thêm các bài thơ khác của Hoàng Nam tại Facebook Thức Thịnh
rừng thở
buổi sớm ban mai
rừng thở những hạt nắng ươm vàng
lá rót những giọt long lanh rơi
đất hứng những gì đã trĩu nặng
và muôn thú choàng lấy cả bầu trời
xào xạc…
những chuyển động đầu tiên
– dấu vết của sự sống
– dấu chân của thời gian
– dấu hiệu của khởi đầu
màu của rừng thở
– màu của cỏ cây
– màu của nước chảy
– màu của muôn bầy
tôi thấy rồi
đất ẩm
đất ấm
những tán cây đan vào nhau
ôm nhau
thương nhau
đã nghìn năm
tôi thấy rồi
suối chảy từ nguồn
băng qua mây
về rừng
vào hồ
mặt hồ gợn những làn sóng
vòng tròn kéo dài bất tận
trôi miên man vào hư vô
vào hư không
tôi thấy rồi
đàn chim ríu rít những bản tình ca êm ả
– khúc nhạc đệm cho hành trình của muôn loài
muôn loài sống
khi rừng thở
rừng thở
khi muôn loài sống
Thức Thịnh