
THƠ CỦA KÌNH: ĐỐT ĐỒNG
Văn+ xin trân trọng giới thiệu tới độc giả một bài thơ của Kình. Đọc “Đốt đồng” có cảm giác như được sống lại một mùa hè xưa cũ năm nào, nắng đổ xuống một vùng quê mà giờ chỉ còn nằm trong kí ức.
ĐỐT ĐỒNG
Ruộng nhả khói làm sương mờ bao phủ
lửa rực lên, tro bụi cuốn theo trời
nhà ai đốt một mùa hè xưa cũ
phủ lên tôi bụi phấn nắng rơi rơi
Tình ta chết rỗng mục trong thân gỗ
gõ kiến đâm sâu xuống kí ức sầu
lũ trẻ chạy chân trần dưới ruộng
đuổi theo cánh diều đã vụt mất từ lâu
Ai khăn gói tìm đường lên phố thị
hoa cỏ may ghim chặt vạt áo buồn
chân bước vội mà lòng chưa dứt được
ai lỡ làm nước mắt chẳng ngừng tuôn
Ta chẳng thể níu mùa hè ở lại
cũng như giữ em ở cạnh mãi bên đời
ta đã thôi không còn trẻ dại
liệu mai em có về nhặt lại cánh hoa rơi?
Kình.