CHÙM THƠ CỦA BÌNH NGUYÊN TRANG
Lời tác giả Bình Nguyên Trang: Đây là mấy ghi chép vụn mình viết trong những ngày mưa lũ vừa qua. Lúc lội mưa trên đường, lúc nhìn lên bầu trời và cả lúc soi vào face book. Mình không gọi là thơ đâu. Để đây để cả nhà cùng đọc, chia sẻ tâm trạng của nhau trong khoảng thời gian khó khăn, có những lúc thấy tê đặc không biết gọi tên là gì.
TRONG MƯA
Những dòng tin đè nặng
Trái tim buốt lạnh từng con chữ
Cầu sập người trôi núi lở xe vùi
Đau thương quá tải
Ta thấy mình không đúng khi ở đây
Dưới màn mưa có một cây ô che chắn
Dưới ngôi nhà không gió lùa nước dâng ngập lạnh
Mắt nhìn đồng bào kẹt trong màn hình máy tính
Đất nước những ngày thân thể rớm máu
Những đồi cây đổ xuống chôn vùi
Những mái nhà và những phận người
Tiếng khóc duyềnh lên uất nghẹn chân trời
Những đám mây tím bầm thác lũ
Bao em thơ bỏ lại ngôi trường bỏ lại ước mơ
Sách vở nằm im như dấu hỏi
Mùa thu nhàu bảng đen phấn trắng
Từng giọt từng giọt đau
Thứ 3, 10/9
—–
LÒNG TỐT
Những lúc thế này mới hiểu ra lòng tốt
Luôn nằm im như một hạt mầm
Mỗi khi có mưa trần gian dội xuống
Loạn lạc khổ đau bầm dập
Cái cây mọc lên ôm ấp cuộc đời
Những người đi tìm sự giúp đỡ
Có thể men theo bóng của cây
Khi gốc rễ cành đủ vững
Người an tâm không chỉ một mình
Thứ 7, 14/9
—–
TRUNG THU
Không có trăng treo trên bầu trời cao
Chỉ thấy buồn và lạnh
Những đứa trẻ rời đi trong bão lũ
Giờ kéo đèn nơi đâu
Những đứa trẻ mồ côi
Đã mất mẹ mất cha mất gia đình
Em ngồi khóc với ai đêm nay giữa mịt mùng tương lai hoang vắng
Những mùa trăng còn sáng trong đời?
Thứ 3, 17/9
Tác giả Bình Nguyên Trang